Chúng tôi
như những kẻ nghiện, nghiện Offroad, mỗi tháng mà không được một lần “hành
xác”, một lần “phá xe” thì chắc chẳng yên. Chẳng là trong đám chúng tôi có bác
Hải Âu đang cư trú tại Tuyên Quang, tuy cách Hà Nội tới cả trăm cây, nhưng hầu
như không có vụ “ọp ẹp” nào là bác không có mặt. Và tháng này, Hải Âu chính
thức dẫn đoàn chúng tôi khám phá đèo 10 và thăm Bản Ba Xứ của anh em dân tộc
H’Mông.
Điểm mặt anh tài trước giờ xuất
phát…
Chiếc thứ 2
không thể không nhắc đến trong lần Offroad này là “Vua offroad”, Mercedes-Benz
G Class, chiếc xe cũng được nâng cửa hút gió lên nóc xe để phục vụ những đoạn
ngập sâu (đây cũng là lần đầu tiên G-Class xuất hiện trong một chuyến Offroad
của chúng tôi). Ngoài ra cũng phải kể đến một chiếc Land Rover đã được tháo
toàn bộ cản trước để lắp tời và một chiếc Mitsubishi Pajero đã được độ một số thứ
nhằm phục vụ Offroad. Đó có lẽ là 4 gương mặt sáng giá nhất trong lần Offroad
này. Bên cạnh đó là 1 chiếc BJC, 1 chiếc Lada Niva, 1 chiếc Suzuki Grand Vitara
và 2 chiếc Ford Escape.
10h sáng có mặt tại Tuyên Quang,
đoàn xe bắt đầu Offroad…
Sau một buổi
tiền trạm bằng xe máy, chủ nhà Hải Âu lên kế hoạch cụ thể hành trình như sau:
10h-12h: băng qua 10 con suối (chân Đèo 10), 12h-13h: nghỉ trưa, 13h-17h: vượt
qua đèo 10 (cung đường khá khó đi), 17h-18h: Thăm Bản Ba Xứ, 18h00-19h00: Quay
về… quả là một kế hoạch mĩ mãn!
Đúng như dự
kiến, khoảng 10h sáng chúng tôi đã có mặt tại Tuyên Quang. Sau khi kiểm tra sơ
bộ tình trạng của các xe và nạp nhiên liệu, chúng tôi bắt đầu hành trình khám
phá.
Thử thách
đầu tiên và cũng không mấy khó khăn với đoàn chúng tôi là phải vượt liên tiếp
qua 10 con suối khác nhau. Tuy vậy để tránh những tình huống xấu với những
chiếc xếp vào loại yếu như Ford Escape hay Suzuki Grand Vitara, Nissan Patrol
tiên phong lao xuống trước dẫn đường. Và lần lượt qua 10 con suối, chúng tôi đã
có mặt tại chân đèo 10 như đúng kế hoạch. Nghỉ ngơi một chút chúng tôi tiếp tục
con đường chinh phục đèo 10. Tại Bản Gioàng chân đèo 10, người dân tỏ ra rất
ngạc nhiên khi thấy một đoàn xe như vậy, chắc hẳn lâu lắm rồi họ không thấy ô
tô đi lại qua đây! Một anh thanh niên lại gần xe chúng tôi hỏi chuyện: “Anh ơi
đường này không đi được đâu, một bên là núi, một bên là vực nguy hiểm lắm. Mà
sao các anh lao vào đây làm gì cho khổ, dưới kia đường to và đẹp hơn mà!”. Chắc
họ sẽ ngạc nhiên lắm khi biết rằng, chúng tôi đang cố tìm những đường khó nhất
để đi…
Đường bắt
đầu khó đi! Do lâu lắm rồi, ít có xe đi lại qua cung đường này, bởi vậy cây cỏ
mọc um tùm, chúng tôi cũng chẳng biết đâu là đường nữa. Lúc này, Nissan Patrol
với bộ cản trước cản sau khá lớn lại tiếp tục được giao trọng trách mở đường. Tại
đây những phiến đá do mưa sói mòn lâu ngày nhô ra góc cạnh thật khiến bất cứ
tay lái nào cũng phải nản lòng. Lúc này, Merc G có lẽ là “thích thú” nhất,
chiếc xe băng băng qua từng đoạn vách đá như vậy với độ dốc đôi khi lên tới 40
độ…
Tời và cáp hoạt động hết công suất…
Hết vách đá
rồi lại bùn lầy ngập bánh khiến Escape và Vitara không khỏi nản… Lúc này tinh
thần đồng đội mới được đẩy lên cao nhất. Merc G, Nissan Patrol, Mitsubishi
Pajero và Land Rover lần lượt làm công tác cứu hộ, xe có tời thì kéo tời, xe có
cáp thì kéo cáp, và rồi lần lượt các thử thách chúng tôi đều vượt qua.
Mất thời
gian cho cả đoàn nhất phải kể đến chiếc BJC. Do chiếc xe bị hỏng hệ thống đề nổ
nên thỉnh thoảng xe chết máy, cả đoàn lại phải xuống đẩy nổ, thật vui!
Việc ngụp lặn với chiếc Nissan Patrol trở nên dễ dàng hơn khi được hỗ trợ thêm bằng "ống thở".
Tuy động cơ không hề hấn gì nhưng hệ thống điện ở 2 bên cửa không được may mắn lắm.
Khoảng
19h-20h, chúng tôi đã có mặt tại chân đèo 10, nơi bà con dân tộc H’Mông thuộc
Bản Ba Xứ sinh sống. Mọi người ở đây thật thân thiện, họ chủ động ra làm quen với
chúng tôi. Họ rất ngạc nhiên khi thấy đoàn xe của chúng tôi đi từ trên đèo 10
xuống và sau khi biết chúng tôi chạy xe chinh phục cung đường này, họ rất thán
phục trước khả năng lái của cả đoàn. Lúc này ai nấy cũng đều thấm mệt và đói,
chúng tôi tạm biệt bà con Bản Ba Xứ để tiếp tục hành trình để kết thúc và nghỉ
sớm.
Tưởng như
những cung đường khó khăn nhất đã qua, nhưng quả thật thời gian tiếp theo này
mới thực sự gian nan và mệt mỏi. Một bên là núi, một bên là vực sâu thăm thẳm,
trời thì tối, mắt thì hoa,…và nếu chỉ cần sơ sẩy nhỏ chắc hẳn bạn chẳng bao giờ
có cơ hội làm lại… Nhiều lúc chúng tôi muốn khuỵu xuống. Lúc này Lada Niva xung
phong dẫn đường, thật anh hùng! Nhưng quả thực với đường trơn và nhỏ như vậy,
xe nhỏ vẫn thích hợp hơn cả.
Cả con đường
chỉ lập lòe đèn pin và đèn pha ô tô, lúc đó vào khoảng 2h-3h sáng gì đó, tôi
mệt quá thiếp đi lúc nào trong xe cũng chẳng biết. Nhưng gì còn đọng lại trong
tôi là những tiếc hò reo đẩy xe, những tiếng bước chân chạy lên chạy xuống,
những tiếng xẻng, thuổng thúc vào đất…
Offroad phải ...lăn lộn đêm hôm thế này mới khoái!
5h sáng!
Mọi người hò reo như vài tháng lênh đênh trên biển nhìn thấy đất liền… và đây
là đường bê tông. Lúc đó nhìn ai nấy mắt đều thâm quầng sau một đêm Offroad,
không ăn không ngủ. Chúng tôi tạt nhanh vào một quán ven đường, ăn sáng và nghỉ
ngơi, kết thúc một buổi Offroad đáng nhớ nhất từ trước đến nay…
Autovina xin gửi tới bạn đọc những hình ảnh của chuyến đi được P.V Hoàng Trần thực hiện cùng CLB Offroad: