Tôi đành rằng đã định viết một bài về lịch sử của dòng này, nhưng nghĩ rồi lại thôi, các bạn search trên Google có thể ra hàng tá các thông tin lớn bé.
Vì sao tôi yêu nước Anh cũng là vì thế, từ chiếc cafe racer, đến hình ảnh của 007 (bài trước) đều lịch lãm và trang nhã. Tôi thích cảm giác gù người, hai chân ép vào bình xăng, oặt tay lái dễ dàng, miệng ngậm điếu thuốc, có thể vừa đi lại vừa hát. Đúng cảm giác cưỡi một con thú hoang an toàn. Tôi thích cả sự tập trung, vì 2 tay 2 chân tôi phải hoạt động liên tục. Khi ngồi trên một chiếc cafe, thật sự rằng cái cảm giác không hẳn là lao vu vu về phía trước như PKL, mà nó cho người lái xe sự yên tâm, một sự khẳng định mình trong đó, vì không phải là quá yêu tốc độ, nên bộ máy tôi cũng chỉ để đủ cái bằng A1.
Với ai yêu sự cổ điển như tôi, thì những gam màu trung tính sẽ luôn được thể hiện trên "con thú" của mình một cách sáng tạo, hài hòa nhất, từ những logo đình đám của các hãng xe tự gắn thêm như BMW, Triumph,.. đến chữ kí riêng của chủ nhân. Cộng thêm sự sang trọng hoặc có thể là bụi bặm của quần áo, khiến cho cafe racer, đúng nghĩa với một người đàn ông mang vị đắng vị ngọt của cafe. Tất cả điều đó, làm nên một bức tranh đẹp, đang di chuyển trên đường!
Có thể bài sau, tôi sẽ viết về quần áo cho xe, hoặc dáng tracker 'nghịch ngợm'.
Người viết: T.Vũ
Hãy chia sẻ với Autovina, những câu chuyện đời thường của các bạn với chiếc xe yêu quý của mình. Với những người yêu và hiểu về xe, chiếc xe không đơn thuần chỉ là một cỗ máy.
Mọi bài viết xin gửi về địa chỉ Email: toasoan@autovina.com.