(Autovina) – Để đến Luang Prabang bạn có thể qua cửa khẩu Cầu Treo hay Nậm Cắn nhưng chúng tôi đã chọn Nậm Cắn vì đường đi từ cửa khẩu đến Luang Prabang dễ đi hơn.
Và như đã chia sẻ ở Phần 1, đến cửa khẩu Nậm Cắn đi đường HCM men theo vườn Quốc Gia Bến Én (Thanh Hoá) rồi theo hướng phải để đi Nậm Cắn là gần nhất (478 km), nhưng do phải lo thủ tục giấy phép liên vận cho xe qua biên giới, nên chúng tôi phải đi xuống đến tận Thành phố Vinh, rồi quay ngược trở lại ngã ba Diễn Châu để rẽ trái xuyên qua rừng Quốc gia Pù Mát mới đến được cửa khẩu. Vì vậy quãng đường đến Nậm Cắn bị kéo dài thêm 100 km so với dự kiến (577 km).
Xuất phát từ Hà Nội lúc 8:30 ngày 13/4 lên đường cao tốc Pháp Vân – Cầu Giẽ, chúng tôi duy trì tốc độ lúc này là 80 km/h nhưng thường xuyên phải giảm xuống 30-40 km/h vì đường Pháp Vân – Cầu Giẽ có nhiều đoạn đang trong giai đoạn sửa đường nên không thể đi nhanh được. Máy dầu 2.5 thế hệ mới của NP300 Navara tăng tốc khá nhanh, nhất là khi chuyển sang chế độ số tay gạt lên xuống “+, -”. Trừ những lúc tăng tốc nhanh và mạnh, tiếng máy dầu mới thể hiện rõ, còn bình thường thì NP300 Navara êm như các phiên bản máy xăng mà chúng tôi vẫn thường xuyên chạy, làm chúng tôi thoạt đầu không nghĩ đây là phiên bản máy dầu.
Việc sửa đường trên đoạn đường cao tốc này được phân luồng khá thông minh như ở một số các nước ASEAN như có luồng phân cho xe tải riêng (tốc độ chậm) và cho xe nhỏ riêng (tốc độ nhanh hơn) để đảm bảo được tốc độ cho từng loại xe. Tuy là dòng bán tải nhưng chúng tôi vẫn vào được luồng xe nhỏ để duy trì được tốc độ khoảng 60 km/h tuy phân luồng này khá hẹp. Vô lăng mượt, xe lướt êm, lúc này lái NP300 Navara, chúng tôi có cảm giác như đang lái một chiếc sedan hay một chiếc SUV vậy.
Tuy nhiên có những đoạn tốc độ cho phép lên đến 100 km/h thì cảm giác tay lái hơi nhẹ và “bồng bềnh”, nhất là khi gặp “ổ gà, sống trâu”. Nhưng khi giảm tốc độ xuống 80 km/h thì cảm giác vô lăng lại mượt trở lại và cho cảm giác lái tốt hơn và an toàn hơn. Khi tốc độ ổn định, tôi duy trì ở vòng tua khoảng 1500-1600 vòng/phút để đảm bảo cho lượng tiêu thụ nhiên liệu được ở mức hợp lý nhất.
Một điểm dễ chịu khi đi đường dài với NP300 Navara là bậc để tay trái trên cửa rộng và ở độ cao vừa đúng tầm của người lái, nhưng lại có điểm “trừ” là không có chỗ nghỉ cho tay phải. Hộc để đồ ở giữa 2 ghế nhỏ và hơi thấp nên không tỳ tay phải lên được. Có lẽ thông điệp của NP300 Navara khi lái xe là tay phải luôn phải để trên vô lăng để đảm bảo sự an toàn tối đa, vì như trên chúng tôi đã đề cập, khi chạy tốc độ cao tới 100 km/h thì tay lái trở nên nhẹ hơn, nên đòi hỏi sự cẩn trọng cao hơn của người lái.
Khi đến Thành phố Vinh đã 2:30 chiều, cũng may cho chúng tôi, nhờ được giúp đỡ, thủ tục liên vận tại Vinh được thực thực hiên nhanh đến bất ngờ, chỉ trong chưa đầy 30 phút, tôi đã cầm trong tay giấy phép liên vận qua biên giới Lào cho chiếc NP300 Navara của mình. Cám ơn vội vàng, chúng tôi phải quay ra xe ngay để lên đường vì quãng đường từ đây đến Nậm Cắn còn đến gần 300 km và xác định phải chạy xuyên rừng Pù Mát trong đêm.
Ra khỏi Vinh chúng tôi quay lại ngã ba Diễn Châu (cách Vinh khoảng 25 km) để rẽ trái theo hướng rừng Quốc gia Pù Mát, nơi mà chúng tôi đã có dịp khám phá. Lúc này trời đã về chiều, không còn nhiều thời gian để khám phá vẻ đẹp của Pù Mát, chúng tôi chạy một mạch không nghỉ trong đêm trên quốc lộ 7. Là đường xuyên rừng nhưng quốc lộ 7 khá rộng và tốt nên dễ đi. Đèn LED của NP300 Navara cho ánh sáng khá dễ chịu và chiếu xa, giúp cho việc quan sát mặt đường vào ban đêm tốt và an toàn. Tốc độ lúc này chúng tôi duy trì là khoảng 40-50 km/h để đảm bảo an toàn. Khi đổ đèo, tôi bật nút hỗ trợ đổ đèo, đèn tín hiệu “đổ đèo” trên bảng đồng hồ tốc độ lúc này nháy sáng báo hiệu hệ thống hỗ trợ đổ đèo đang hoạt động ghìm bớt tốc độ của xe lại mà chúng tôi ít khi phải tác động đến phanh, tạo cảm giác an toàn và tự tin khi đổ đèo vào ban đêm.
Một điểm khá hữu ích trên xe NP300 Navara khi đi đêm là tính năng “La Bàn” tích hợp trên gương chiếu hậu bên trong xe giúp cho chúng tôi xác định được hướng của xe chạy trong đêm. Vì các đoạn cua trên đèo đổi hướng liên tục, nhưng về tổng thể gương “La Bàn” luôn định hướng “NW” (Tây Bắc) làm cho chúng tôi yên tâm là đang đi đúng hướng, vì càng đến gần Nậm Cắn, càng thưa người sinh sống, không gian xung quanh tối đen như mực. Lúc này cảm giác khám phá cùng NP300 Navara càng thú vị.
Đúng 10 giờ đêm chúng tôi đã đến được cửa khẩu Nậm Cắn. Khí hậu buổi tối ở đây khá lạnh, khoảng 5-6 độ gì đó vì khi nói chuyện đã nhìn thấy cả hơi nước bay ra . Chúng tôi phải nghỉ đêm tại đây để sớm mai (ngày 14/4) khoảng 7 giờ có thể làm thủ tục xuất cảnh cho cả người và xe qua biên giới cho kịp đúng vào ngày 30 Tết của Lào.
Autovina sẽ tiếp tục chia sẽ những cảm nhận về chuyến đi trong Phần 3: Chặng đường từ Cửa khẩu Nậm Cắn biên giới Lào đến Luang Prabang.
Xem thêm ảnh về hành trình:
Link nội dung: https://autovina.com/hanh-trinh-2000-km-voi-nissan-np300-navara-phan-2-a12023.html