Mua xe cho... hàng xóm

Svetlikj
(Autovina) - Nếu có ông X, bà Y nào đó bỏ ra hàng trăm triệu, thậm chí hàng tỷ đồng để mua một chiếc xe hơi có đầy đủ những đặc tính mà chỉ để “ông bà hàng xóm”... thích thì cũng không là chuyện lạ.

“Ông bà hàng xóm” đôi khi không phải là hàng xóm mà là những người không chút liên quan nào tới chủ xe. Nhưng đó lại là một sự thật, đang diễn ra với không ít người dùng xe. Ít nhất là theo những gì người viết từng được biết.

“Các bác ơi. Em thích chiếc xe A này, nhưng mà chưa biết chọn màu nào. Các bác tư vấn cho em với!”. Những kiểu nhờ tư vấn dạng này xuất hiện nhan nhản trên các báo mạng, diễn đàn. Vậy ra, đến cái màu xe - là cái chuyện chẳng chết “thằng Tây” nào - mà còn không xác định được mình thích màu gì, thì cũng hơi lạ!

Đấy là một ví dụ rất rõ nét cho hiện tượng mua xe sao cho... người ngoài nhìn vào phải khen. Mua cái xe cả tỷ bạc mà ông hàng xóm phán một câu kiểu như “Xe hơi ai lại mua màu này cơ chứ” thì quả là bứt rứt lắm. Cái máu sĩ diện, dù không hiển hiện lồ lộ, nó vẫn ngấm ngầm chờ dịp bộc lộ.

Nếu chỉ dừng lại ở màu sơn thì cũng đỡ. Nhưng chiếc xe đâu chỉ có mỗi lớp sơn. Nó còn có đủ thứ hầm bà lằng khác. Mà thứ nào cũng đều quan trọng cả, bởi chúng góp phần thể hiện đẳng cấp, phong cách, vị thế, hay một cái gì gì đó rất chi là hoành tráng của chủ nhân. Thế nên một khi đã quyết ôm tiền đi mua xe, ta cứ phải thể hiện đã.
 

Đã đi xe hơi là phải có cửa sổ trời nó mới sang. Không có cửa sổ trời nhìn không có phong cách của người “biết làm, biết chơi” chút nào. Thêm cái cửa sổ trời chỉnh điện cũng chỉ tốn thêm một hai nghìn bạc (Mỹ).

Rồi xe đời mới là phải có khởi động bằng nút bấm nó mới sành điệu. Và còn nhiều, nhiều các tính năng “không thể thiếu” như thế cần phải được đưa vào danh sách “option” cho nó “bằng anh bằng em”.

Vấn đề là, nhiều tính năng trong số đó lại gần như chẳng có chút lợi ích (thực tế) nào. Chẳng hạn cái cửa sổ trời, vốn được thiết kế cho khách hàng ở các nước có mùa đông khắc nghiệt. Mùa hè vốn quý hiếm đối với họ, nên hễ cứ nắng lên là phải mở hết cửa ra để tranh thủ... phơi nắng.

Chứ ở ta, thói quen tắm nắng không có đã đành, mà với không khí ô nhiễm từ thành thị tới nông thôn như hiện nay, thì mở cửa sổ trời ra cũng chỉ để ngửi khói với hít bụi thôi. Hay cái nút bấm khởi động cũng thế.

Trong thực tế, động tác bấm nút với động tác xoay chiếc chìa khóa có lẽ chẳng chênh nhau một calo năng lượng nào. Cái sự sang hay hèn có lẽ nó cũng không vì xoay chìa hay bấm nút mà ra.

Nói dông dài cho vui vậy thôi. Đương nhiên nếu dư dả, rủng rỉnh, ai cũng có thể mua thứ mình thích. Chỉ đơn giản là để thỏa mãn sở thích cá nhân thôi. Nhưng đầu tiên, cũng nên xác định thật rõ xem đó có đúng là thứ mà mình muốn có hay không đã.

Chứ nếu mua cái xe cả đống tiền mà rốt cuộc nhìn vào thấy toàn những thứ người khác thích, chỉ vì ông hàng xóm bảo màu đen mới sang hoặc một ai đó trên diễn đàn nói phải có cửa sổ trời mới sành điệu, thì cũng... kỳ.

Theo Doanh Nhân Sài Gòn

cuongvc